Kể từ ngày cà phê Việt Nam mở cửa đi ra với thị trường thế giới, có lẽ chưa có mùa vụ nào mà cả người sản xuất lẫn xuất khẩu cảm thấy đầy ắp những nỗi lo âu và buồn bã với nghiệp cà và phê của mình như mùa vụ 2013 năm nay.
Khác với những năm trước, người trồng và giới kinh doanh chỉ lo đối phó với một vấn đề là sự ảnh hưởng của giá cả bởi thị trường thế giới, thì năm nay có thể thấy chúng ta đang đối phó một lúc với nhiều mặt trận, nhiều ách tắc do chính phe ta gây ra cho phe mình.
Chúng ta biết rõ người mua cà phê Việt Nam là những nhà kinh doanh sừng sỏ, Việt Nam là nước cung cấp cà phê hàng đầu cho thế giới, vậy người mua ấy không nhìn vào thực tế của chúng ta để phân tích tình hình, thì nhìn vào ai?
Đâu cần phải quá cao siêu, thì người ta cũng thừa biết rằng:
Tất cả những điều ấy cộng lại sẽ khiến cho cà phê Việt Nam dồn ứ trong thời điểm thu hoạch, thế thì tại sao họ phải vội vàng mua trong lúc này?
Vấn đề chúng ta đặt ra ở đây, không phải để chỉ trích, đổ tại, lý do, vì ai…v.v mà để nhìn thẳng vào vấn đề để có một sự điều chỉnh mang tính tổng thể. Trong 6 nỗi buồn nêu trên thì hết 5 nỗi buồn do chính chúng ta mang lại và nỗi buồn thứ sáu là một phần kết quả của 5 điều nêu trên.
Sự mổ xẻ ai đúng ai sai trong guồng máy có lẽ sẽ không mang lại giải pháp, bởi khi đứng riêng độc lập một mình ai cũng có lý do để đúng cả. Mỗi một thành tố trong guồng máy kinh tế đang muốn chạy riêng theo cách của mình, quy trình từng phần của chúng ta ai cũng đúng, nhưng không khớp để chạy với nhau được.
Để kết thúc bài này, tôi xin mượn lời của Viện trưởng Viện Kinh tế Việt Nam – TS.Trần Đình Thiên đã nói trong Diễn đàn kinh tế Mùa thu: “Tại sao chúng ta lại duy trì những chính sách kìm nén sự phát triển kinh tế đất nước?”. Người dân cũng mong muốn được hỏi như ông Viện trưởng lắm, và họ cũng cần có diễn đàn để hỏi.
Tác giả: Kinh Vu - www.giacaphe.com